Ngôi nhà của Chúng Ta nơi chốn để đi về , nơi thấy sự mong đợi của người thân , tình cảm của người thân dành cho Chúng Ta & về nhà thôi !
Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011
Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2011
Quà giáng sinh
Một đồng tám mươi bảy xu ,đúng như vậy.Hàng ngày, cô cố gắng tiêu thật ít tiền khi đi chợ. Cô đi loanh quanh tìm mua thứ thịt và rau rẻ nhất cho bữa ăn hàng ngày,ngay cả lúc cảm thấy hết sức mệt mỏi cô vẫn cố tìm kiếm. Tiết kiệm được đồng nào hay đồng đó.
Della đếm lại số tiền ít ỏi một lần nữa.Không hề có sự nhằm lẫn,chỉ có một đồng tám mươi bảy xu ,và ngày mai sẽ là lễ giáng sinh.
Cô sẽ không thể làm gì hơn, chỉ còn cách ngồi xuống và khóc mà thôi.ở đó, trong một căn phòng nhỏ, tồi tàn, cô đang nức nở.
Della sống trong căn phòng nhỏ nghèo nàn này với chồng của cô, James Dillingham Young, ở thành phố NEW YORK.
Họ có một phòng ngủ, một phòng tắm và một nhà bếp. James Dillingham Young may mắn hơn cô vì anh ấy có việc làm. Tuy vậy đó không phải là một công việc kiếm được nhiều tiền. Tiền thuê căn phòng này chiếm gần hết lương của anh ấy. Della đã cố gắng rất nhiều để tìm một công việc nhưng vận may đã không mỉm cười với cô. Tuy nhiên, cô rất hạnh phúc khi ôm 'Jim', James Dillingham Young, trong tay mỗi khi anh trở về.
Della đã ngừng khóc.Cô lau khô mặt rồi đứng nhìn một chú mèo xám trên bức tường đồng màu với nó bên cạnh con đường tối ngoài cửa sổ.
Ngày mai là Noel và cô chỉ còn một đồng tám mươi bảy xu để mua cho Jim, Jim của cô, một món qùa.Cô muốn mua một món quà thật sự có ý nghĩa ,một thứ có thể biểu hiện được tất cả tình yêu cô dành cho anh.
Della chợt xoay người chạy đến bên chiếc gương treo trên tuờng. Mắt cô sáng lên.
Cho đến bây giờ, gia đình James Dillingham Young chỉ có hai vật quí giá nhất.Một thứ là chiếc đồng hồ vàng của Jim. Chiếc đồng hồ này trước đây thuộc sở hữu của cha anh ta và trước nữa là ông nội anh ta. Thứ còn lại là mái tóc của Della.
Della thả nhanh mái tóc dài óng mượt xuống lưng. Thật tuyệt đẹp, không khác nào như một chiếc áo khoác đang choàng qua người cô. Della cuộn tóc lên lại.Cô đứng lặng đi rồi thút thít một lát.
Della buớc chậm rãi qua các cửa hàng dọc hai bên đường rồi dừng lại trước bảng hiệu 'Madame Eloise'.Tiếp cô là một phụ nữ mập mạp,bà ta chẳng có một chút vẻ 'Eloise' nào cả.
Della cất tiếng hỏi: 'bà mua tóc tôi không?'
'Tôi chuyên mua tóc mà', bà ta đáp và bảo: 'hãy bỏ nón ra cho tôi xem tóc của cô đi'
Suối tóc nâu đẹp tụyệt vời buông xuống.
'Hai mươi đồng' bà ta định giá, bàn tay nâng niu mái tóc óng ả.
'Hãy cắt nhanh đi! và đưa tiền cho tôi' Della nói.
Hai giờ tiếp theo trôi qua nhanh chóng. Cô tìm mua quà cho Jim trong các cửa hiệu trong niềm vui khôn tả. Cuối cùng cô cũng chọn được một thứ.Đó là môt sợi dây đồng hồ bằng vàng. Jim rất quí chiếc đồng hồ của mình nhưng rất tiếc là nó không có dây. Khi Della trông thấy sợi dây này cô biết rằng nó phải là của anh và cô phải mua nó.
Cô trả hai mươi mốt đồng để mua và vội vã trở về nhà với tám mươi bảy xu còn lại.
Đến nhà, Della ngắm mái tóc cực ngắn của mình trong gương và nghĩ thầm: 'mình có thể làm gì với nó đây?'. Nửa giờ tiếp theo cô nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ. Xong Della lại ngắm nghía mình trong gương lần nữa. Tóc của cô bây giờ tòan những sợi quăn quăn khắp đầu. 'Chúa ơi, mình trông như một con bé nữ sinh ấy!'. Cô tự nhủ :'Jim sẽ nói gì khi thấy mình như thế này?'
Bảy giờ tối, bữa ăn đuợc chuẩn bị gần xong. Della hồi hộp chờ đợi, hy vọng rằng mình vẫn còn xinh đẹp trong mắt Jim.
Thế rồi cửa mở, Jim bước vào. Anh ấy trông rất gầy và cần có một cát áo khoác mới.Jim nhìn chằm chằm vào Della. Cô không thể hiểu được anh đang nghĩ gì, cô sợ. Anh ta không giận dữ, cũng chẳng ngạc nhiên.Anh đứng đó, nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ. Della chạy đến bên Jim òa khóc: 'Đừng nhìn em như thế ,anh yêu. Em bán tóc chỉ để mua cho anh một món quà. Tóc sẽ dài ra mà. Em phải bán nó thôi, Jim à. Hãy nói 'giáng sinh vui vẻ', em có một món quà rất hay cho anh này!'
'Em đã cắt mất tóc rồi à?' Jim hỏi
'Đúng thế, em đã cắt và bán rồi, vì vậy mà anh không còn yêu em nữa ư? em vẫn là em mà!' Della nói.
Jim nhìn quanh rồi hỏi lại như một kẻ ngớ ngẩn: 'em nói là em đã bán tóc à?'
'Đúng, em đã nói vậy, vì em yêu anh! Chúng ta có thể ăn tối được chưa, Jim?'
Chợt Jim vòng tay ôm lấy Della và rút từ túi áo ra một vật gì đấy đặt lên bàn. Anh nói: 'anh yêu em, Della, dù cho tóc em ngắn hay dài. Hãy mở cái này ra em, sẽ hiểu tại sao khi nãy anh sững sờ đến vậy.'
Della xé bỏ lớp giấy bọc ngoài và kêu lên sung suớng, liền sau đó những giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống.Trong đó là một bộ kẹp tóc, những chiếc kẹp dành cho mái tóc óng ả của Della. Cô đã mơ ước có đuợc nó khi trông thấy lần đầu tiên qua cửa kính một gian hàng. Những cái kẹp rất đẹp và rất đắt tiền. Bây giờ chúng đã thuộc về cô nhưng tóc cô thì không còn đủ dài để kẹp nữa!
Della nâng niu món quà ,mắt tràn đầy hạnh phúc. 'Tóc em sẽ chóng dài ra thôi Jim', nói xong cô chợt nhớ đến dây đồng hồ vàng định tặng cho Jim và chạy đi lấy.
'Đẹp không anh? em đã tìm kiếm khắp nơi đấy, giờ thì anh sẽ phải thích thú nhìn ngắm nó hàng trăm lần mỗi ngày thôi. Nhanh lên, đưa nó cho em, Jim, hãy nhìn nó với sợi dây mới này'
Nhưng Jim không làm theo lời Della.Anh ngồi xuống vòng tay ra sau đầu mỉm cuời nói:'Della,hãy cất những món quà này đi. Chúng thật đáng yêu.Em biết không, anh đã bán chiếc đồng hồ để mua kẹp cho em. Giờ thì chúng ta có thể bắt đầu bữa tối được rồi em yêu'
...đó là một câu chuyện cảm động về tình yêu của hai bạn trẻ đã hết lòng yêu nhau.
- O Henry
Della đếm lại số tiền ít ỏi một lần nữa.Không hề có sự nhằm lẫn,chỉ có một đồng tám mươi bảy xu ,và ngày mai sẽ là lễ giáng sinh.
Cô sẽ không thể làm gì hơn, chỉ còn cách ngồi xuống và khóc mà thôi.ở đó, trong một căn phòng nhỏ, tồi tàn, cô đang nức nở.
Della sống trong căn phòng nhỏ nghèo nàn này với chồng của cô, James Dillingham Young, ở thành phố NEW YORK.
Họ có một phòng ngủ, một phòng tắm và một nhà bếp. James Dillingham Young may mắn hơn cô vì anh ấy có việc làm. Tuy vậy đó không phải là một công việc kiếm được nhiều tiền. Tiền thuê căn phòng này chiếm gần hết lương của anh ấy. Della đã cố gắng rất nhiều để tìm một công việc nhưng vận may đã không mỉm cười với cô. Tuy nhiên, cô rất hạnh phúc khi ôm 'Jim', James Dillingham Young, trong tay mỗi khi anh trở về.
Della đã ngừng khóc.Cô lau khô mặt rồi đứng nhìn một chú mèo xám trên bức tường đồng màu với nó bên cạnh con đường tối ngoài cửa sổ.
Ngày mai là Noel và cô chỉ còn một đồng tám mươi bảy xu để mua cho Jim, Jim của cô, một món qùa.Cô muốn mua một món quà thật sự có ý nghĩa ,một thứ có thể biểu hiện được tất cả tình yêu cô dành cho anh.
Della chợt xoay người chạy đến bên chiếc gương treo trên tuờng. Mắt cô sáng lên.
Cho đến bây giờ, gia đình James Dillingham Young chỉ có hai vật quí giá nhất.Một thứ là chiếc đồng hồ vàng của Jim. Chiếc đồng hồ này trước đây thuộc sở hữu của cha anh ta và trước nữa là ông nội anh ta. Thứ còn lại là mái tóc của Della.
Della thả nhanh mái tóc dài óng mượt xuống lưng. Thật tuyệt đẹp, không khác nào như một chiếc áo khoác đang choàng qua người cô. Della cuộn tóc lên lại.Cô đứng lặng đi rồi thút thít một lát.
Della buớc chậm rãi qua các cửa hàng dọc hai bên đường rồi dừng lại trước bảng hiệu 'Madame Eloise'.Tiếp cô là một phụ nữ mập mạp,bà ta chẳng có một chút vẻ 'Eloise' nào cả.
Della cất tiếng hỏi: 'bà mua tóc tôi không?'
'Tôi chuyên mua tóc mà', bà ta đáp và bảo: 'hãy bỏ nón ra cho tôi xem tóc của cô đi'
Suối tóc nâu đẹp tụyệt vời buông xuống.
'Hai mươi đồng' bà ta định giá, bàn tay nâng niu mái tóc óng ả.
'Hãy cắt nhanh đi! và đưa tiền cho tôi' Della nói.
Hai giờ tiếp theo trôi qua nhanh chóng. Cô tìm mua quà cho Jim trong các cửa hiệu trong niềm vui khôn tả. Cuối cùng cô cũng chọn được một thứ.Đó là môt sợi dây đồng hồ bằng vàng. Jim rất quí chiếc đồng hồ của mình nhưng rất tiếc là nó không có dây. Khi Della trông thấy sợi dây này cô biết rằng nó phải là của anh và cô phải mua nó.
Cô trả hai mươi mốt đồng để mua và vội vã trở về nhà với tám mươi bảy xu còn lại.
Đến nhà, Della ngắm mái tóc cực ngắn của mình trong gương và nghĩ thầm: 'mình có thể làm gì với nó đây?'. Nửa giờ tiếp theo cô nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ. Xong Della lại ngắm nghía mình trong gương lần nữa. Tóc của cô bây giờ tòan những sợi quăn quăn khắp đầu. 'Chúa ơi, mình trông như một con bé nữ sinh ấy!'. Cô tự nhủ :'Jim sẽ nói gì khi thấy mình như thế này?'
Bảy giờ tối, bữa ăn đuợc chuẩn bị gần xong. Della hồi hộp chờ đợi, hy vọng rằng mình vẫn còn xinh đẹp trong mắt Jim.
Thế rồi cửa mở, Jim bước vào. Anh ấy trông rất gầy và cần có một cát áo khoác mới.Jim nhìn chằm chằm vào Della. Cô không thể hiểu được anh đang nghĩ gì, cô sợ. Anh ta không giận dữ, cũng chẳng ngạc nhiên.Anh đứng đó, nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ. Della chạy đến bên Jim òa khóc: 'Đừng nhìn em như thế ,anh yêu. Em bán tóc chỉ để mua cho anh một món quà. Tóc sẽ dài ra mà. Em phải bán nó thôi, Jim à. Hãy nói 'giáng sinh vui vẻ', em có một món quà rất hay cho anh này!'
'Em đã cắt mất tóc rồi à?' Jim hỏi
'Đúng thế, em đã cắt và bán rồi, vì vậy mà anh không còn yêu em nữa ư? em vẫn là em mà!' Della nói.
Jim nhìn quanh rồi hỏi lại như một kẻ ngớ ngẩn: 'em nói là em đã bán tóc à?'
'Đúng, em đã nói vậy, vì em yêu anh! Chúng ta có thể ăn tối được chưa, Jim?'
Chợt Jim vòng tay ôm lấy Della và rút từ túi áo ra một vật gì đấy đặt lên bàn. Anh nói: 'anh yêu em, Della, dù cho tóc em ngắn hay dài. Hãy mở cái này ra em, sẽ hiểu tại sao khi nãy anh sững sờ đến vậy.'
Della xé bỏ lớp giấy bọc ngoài và kêu lên sung suớng, liền sau đó những giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống.Trong đó là một bộ kẹp tóc, những chiếc kẹp dành cho mái tóc óng ả của Della. Cô đã mơ ước có đuợc nó khi trông thấy lần đầu tiên qua cửa kính một gian hàng. Những cái kẹp rất đẹp và rất đắt tiền. Bây giờ chúng đã thuộc về cô nhưng tóc cô thì không còn đủ dài để kẹp nữa!
Della nâng niu món quà ,mắt tràn đầy hạnh phúc. 'Tóc em sẽ chóng dài ra thôi Jim', nói xong cô chợt nhớ đến dây đồng hồ vàng định tặng cho Jim và chạy đi lấy.
'Đẹp không anh? em đã tìm kiếm khắp nơi đấy, giờ thì anh sẽ phải thích thú nhìn ngắm nó hàng trăm lần mỗi ngày thôi. Nhanh lên, đưa nó cho em, Jim, hãy nhìn nó với sợi dây mới này'
Nhưng Jim không làm theo lời Della.Anh ngồi xuống vòng tay ra sau đầu mỉm cuời nói:'Della,hãy cất những món quà này đi. Chúng thật đáng yêu.Em biết không, anh đã bán chiếc đồng hồ để mua kẹp cho em. Giờ thì chúng ta có thể bắt đầu bữa tối được rồi em yêu'
...đó là một câu chuyện cảm động về tình yêu của hai bạn trẻ đã hết lòng yêu nhau.
- O Henry
Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011
Túi hơi có thể gây tác dụng ngược
Lần trước, chúng ta đã đề cập những khía cạnh tích cực của túi hơi (airbag), và cơ chế hoạt động gần như rất diệu kỳ của nó. Thực ra, túi hơi cũng có những khuyết điểm, thậm chí, có thể tác dụng ngược, tức là gây ra thương tật nặng nề, hoặc thậm chí tử vong.
Phần dưới đây sẽ đề cập về những trường hợp đó, giúp chúng ta hạn chế khuyết điểm và tăng cường ích lợi của túi hơi.
Tóm lại, câu kết luận chính xác nhất là: Với những kỹ thuật hiện nay, túi hơi chỉ có hiệu quả nếu được dùng chung với hệ thống dây nịt ghế (choàng qua bụng và qua vai).
Túi hơi có thể gây thương tích
Ngoài ra, nói về công dụng của túi hơi, chúng ta không thể nào không nói đến những hạn chế của nó. Chẳng hạn, sức mạnh của túi hơi từ trong chỗ trú ẩn bung ra có thể gây thương tích cho những người ngồi quá gần nó. Quá gần là thế nào? Các cuộc nghiên cứu cho thấy, vùng tai biến (risk zone) đối với túi hơi bên phía tài xế là từ 2 tới 3 inches đầu tiên. Vì thế, cần phải ngồi tránh xa vùng tai biến đó. Tốt nhất là tài xế phải đặt mình cách xa túi hơi 10 inches (25 cm) để có được khoảng cách an toàn, tính từ tâm điểm vô lăng (bánh lái) đến xương ngực. Nếu tư thế ngồi của chúng ta quá sát vô lăng, nghĩa là không xa hơn 10 inches, đó là dấu chỉ không an toàn, cần phải điều chỉnh lại thế ngồi cho xa hơn, bằng những cách sau đây:
Đẩy ghế ra phía sau hết cỡ, miễn là chân vẫn còn có thể ấn trên bàn đạp (gas và thắng) thoải mái.
Ngửa lưng ghế về đằng sau. Mặc dầu mỗi kiểu xe thiết kế mỗi khác, nhưng nói chung tài xế vẫn có thể điều chỉnh cho bộ ngực của mình cách xa tay lái 10 inches bằng cách ngửa lưng ghế về phía sau, bất kể là chỗ đặt mông có kéo hết lên phía trước hay không chăng nữa.
Hướng túi hơi về phía ngực tài xế, thay vì về phía đầu và cổ, bằng cách nghiêng tay lái xuống (chỉ áp dụng khi xe có vô lăng điều chỉnh được.)
Đối với trẻ em:
Qui tắc an toàn túi hơi đối với trẻ em thì lại khác. Túi hơi khi bung ra có thể làm trẻ em bị thương nặng, thậm chí gây tử vong nếu những hành khách trẻ tuổi này không cài dây nịt an toàn, mà lại ngồi quá gần với túi hơi, hoặc bị ném về phía hộp xe trước mặt trong một cơn thắng gấp.
Vì thế, nếu có trẻ em trên xe, cần phải để ý các biện pháp an toàn sau đây:
Car Seat: Đây là một cái ghế ngồi riêng, dành cho trẻ em dưới một độ tuổi nào đó. California, tiểu bang có luật về Car Seat nghiêm nhặt nhất, đòi hỏi tất cả những trẻ em dưới 6 tuổi, hoặc cân nặng chưa tới 60 pounds, buộc phải ngồi trong Car Seat, một chiếc ghế bổ túc (xem hình) được đặc chế để nâng người các em lên cho khít với vòng ôm của dây nịt ghế (seat belt).
Trẻ sơ sinh (dưới 1 tuổi, và cân nặng dưới 20 pounds/khoảng 10 ký) không bao giờ đặt ngồi ở băng trước.
Nếu trẻ em trên một tuổi bó buộc phải ngồi ở băng ghế trước có túi hơi, ngoài qui định về việc em buộc phải ngồi trong Car Seat, cha mẹ hoặc người lớn có trách nhiệm trong xe phải nhớ đẩy ghế hết mức về phía sau.
Trong một số trường hợp, để tăng cường an toàn, chủ xe thậm chí còn phải vô hiệu hoá sự hoạt động của túi hơi. Nếu bắt buộc phải như vậy, chúng ta có thể làm gì?
Vô Hiệu Hóa Túi Hơi
Để đáp ứng những quan tâm về an toàn đối với trẻ em, hành khách nhỏ con hoăc có nhu cầu đặc biệt – vốn là thành phần bị thương tật hoặc thiệt mạng nhiều nhất vì . .. túi hơi, Cơ Quan Quản Trị An Toàn Giao Thông Hoa Kỳ NHTSA (National Highway Traffic Safety Administration) ngay từ năm 1997 đã cho phép công nghệ sản xuất xe hơi được giảm từ 20 tới 35% cường độ túi hơi. Sang năm 1998, NHTSA lại cho phép các trung tâm sửa chữa gắn công tắc tắt mở túi hơi (on/off switch) cho xe. Thậm chí, nhiều xe có sẵn công tắc này đối với túi hơi bên phía hành khách, để chúng ta tùy nghi sử dụng.
Nếu công tắc ấy không có sẵn trên xe, chủ nhân phải xin giấy phép của cơ quan liên bang NHTSA trước khi đưa xe ra cho thợ chuyên môn làm việc đó. Tuyệt đối không bao giờ tự mình gắn lấy công tắc tắt mở túi hơi. Bởi vì, đây là một cơ chế phức tạp, có thể gây thương tích cho chúng ta trong lúc đang loay hoay với nó.
Sau đây là một vài lý do được xét là chính đáng để xin gắn công tắc tắt mở túi hơi:
Trước tiên, vì lý do y khoa: Nguy cơ do túi hơi nổ có thể lớn hơn nguy cơ thương tích trong tai nạn khi không có túi hơi. Trong trường hợp này, cần có chứng nhận của bác sĩ.
Những tài xế không thể điều khiển tay lái một cách thoải mái nếu ngồi xa tâm điểm của túi hơi 10 inches (khoảng cách an toàn).
Những người phải chở theo em bé, lẽ ra phải để em bé ở băng sau, nhưng vì xe không có băng sau, hoặc băng sau quá nhỏ không thể đặt chiếc car seat vào được; phải chở theo nhiều trẻ em không thể đặt ngồi cả ở băng sau được; Hoặc phải liên tục theo dõi tình trạng sức khoẻ của em bé theo chỉ thị của bác sĩ.
Vẫn Được Đánh Giá Cao
Như trên đã nói, trong một số kiểu xe, chúng ta có thể thấy công tắc tắt mở được gắn sẵn cho túi hơi bên phía hành khách. Còn túi hơi bên phía tài xế? Cho đến nay, các nhà sản xuất chưa được tự tiện gắn công tắc cho túi hơi bên phía tài xế. Vì sao? Cơ quan NHTSA vẫn đánh giá cao tác dụng của túi hơi như một biện pháp an toàn cần có và cần được khuyến khích phát triển. Nhà chức trách ngại rằng việc cho phép gắn bộ phận tắt mở dễ dàng có thể trở nên một sinh hoạt phổ thông, làm nản lòng những người đang cố gắng cải tiến kỹ thuật an toàn này. Dù sao, “túi hơi” vẫn còn là một phát minh tương đối mới, như một đứa bé trong thời kỳ phát triển nhanh. Chúng ta có thể chờ đợi thêm nhiều phát kiến mới về túi hơi trong một tương lai rất gần.
http://www.oto-hui.com/a3144/tui-hoi-co-the-gay-tac-dung-nguoc.html
http://otovnn.net/Home
Phần dưới đây sẽ đề cập về những trường hợp đó, giúp chúng ta hạn chế khuyết điểm và tăng cường ích lợi của túi hơi.
Túi Hơi và Dây đai an toàn
Kể từ những ngày đầu áp dụng túi hơi (airbag), nhiều người đã đặt vấn đề “liệu có thể dùng túi hơi thay thế luôn cho dây nịt ghế (seatbelt) được hay không?” Giới chuyên gia trả lời ngay: Không được. Dù có hiệu quả cách mấy, túi hơi chỉ là biện pháp an toàn bổ túc, chứ không thể chiếm vai trò độc tôn được.” Là vì, túi hơi chỉ hoạt động trong những vụ va chạm xảy ra nơi đầu xe (front-end collision) với vận tốc kích hoạt ít nhất 10 dặm một giờ mà thôi. Trong những trường hợp khác, như bị quẹt ngang hông, đụng đuôi, hoặc bị chấn động gián tiếp thì dây nịt ghế vẫn có nhiều tác dụng hơn.Tóm lại, câu kết luận chính xác nhất là: Với những kỹ thuật hiện nay, túi hơi chỉ có hiệu quả nếu được dùng chung với hệ thống dây nịt ghế (choàng qua bụng và qua vai).
Túi hơi có thể gây thương tích
Ngoài ra, nói về công dụng của túi hơi, chúng ta không thể nào không nói đến những hạn chế của nó. Chẳng hạn, sức mạnh của túi hơi từ trong chỗ trú ẩn bung ra có thể gây thương tích cho những người ngồi quá gần nó. Quá gần là thế nào? Các cuộc nghiên cứu cho thấy, vùng tai biến (risk zone) đối với túi hơi bên phía tài xế là từ 2 tới 3 inches đầu tiên. Vì thế, cần phải ngồi tránh xa vùng tai biến đó. Tốt nhất là tài xế phải đặt mình cách xa túi hơi 10 inches (25 cm) để có được khoảng cách an toàn, tính từ tâm điểm vô lăng (bánh lái) đến xương ngực. Nếu tư thế ngồi của chúng ta quá sát vô lăng, nghĩa là không xa hơn 10 inches, đó là dấu chỉ không an toàn, cần phải điều chỉnh lại thế ngồi cho xa hơn, bằng những cách sau đây:
Đẩy ghế ra phía sau hết cỡ, miễn là chân vẫn còn có thể ấn trên bàn đạp (gas và thắng) thoải mái.
Ngửa lưng ghế về đằng sau. Mặc dầu mỗi kiểu xe thiết kế mỗi khác, nhưng nói chung tài xế vẫn có thể điều chỉnh cho bộ ngực của mình cách xa tay lái 10 inches bằng cách ngửa lưng ghế về phía sau, bất kể là chỗ đặt mông có kéo hết lên phía trước hay không chăng nữa.
Hướng túi hơi về phía ngực tài xế, thay vì về phía đầu và cổ, bằng cách nghiêng tay lái xuống (chỉ áp dụng khi xe có vô lăng điều chỉnh được.)
Đối với trẻ em:
Qui tắc an toàn túi hơi đối với trẻ em thì lại khác. Túi hơi khi bung ra có thể làm trẻ em bị thương nặng, thậm chí gây tử vong nếu những hành khách trẻ tuổi này không cài dây nịt an toàn, mà lại ngồi quá gần với túi hơi, hoặc bị ném về phía hộp xe trước mặt trong một cơn thắng gấp.
Vì thế, nếu có trẻ em trên xe, cần phải để ý các biện pháp an toàn sau đây:
Car Seat: Đây là một cái ghế ngồi riêng, dành cho trẻ em dưới một độ tuổi nào đó. California, tiểu bang có luật về Car Seat nghiêm nhặt nhất, đòi hỏi tất cả những trẻ em dưới 6 tuổi, hoặc cân nặng chưa tới 60 pounds, buộc phải ngồi trong Car Seat, một chiếc ghế bổ túc (xem hình) được đặc chế để nâng người các em lên cho khít với vòng ôm của dây nịt ghế (seat belt).
Trẻ sơ sinh (dưới 1 tuổi, và cân nặng dưới 20 pounds/khoảng 10 ký) không bao giờ đặt ngồi ở băng trước.
Nếu trẻ em trên một tuổi bó buộc phải ngồi ở băng ghế trước có túi hơi, ngoài qui định về việc em buộc phải ngồi trong Car Seat, cha mẹ hoặc người lớn có trách nhiệm trong xe phải nhớ đẩy ghế hết mức về phía sau.
Trong một số trường hợp, để tăng cường an toàn, chủ xe thậm chí còn phải vô hiệu hoá sự hoạt động của túi hơi. Nếu bắt buộc phải như vậy, chúng ta có thể làm gì?
Vô Hiệu Hóa Túi Hơi
Để đáp ứng những quan tâm về an toàn đối với trẻ em, hành khách nhỏ con hoăc có nhu cầu đặc biệt – vốn là thành phần bị thương tật hoặc thiệt mạng nhiều nhất vì . .. túi hơi, Cơ Quan Quản Trị An Toàn Giao Thông Hoa Kỳ NHTSA (National Highway Traffic Safety Administration) ngay từ năm 1997 đã cho phép công nghệ sản xuất xe hơi được giảm từ 20 tới 35% cường độ túi hơi. Sang năm 1998, NHTSA lại cho phép các trung tâm sửa chữa gắn công tắc tắt mở túi hơi (on/off switch) cho xe. Thậm chí, nhiều xe có sẵn công tắc này đối với túi hơi bên phía hành khách, để chúng ta tùy nghi sử dụng.
Nếu công tắc ấy không có sẵn trên xe, chủ nhân phải xin giấy phép của cơ quan liên bang NHTSA trước khi đưa xe ra cho thợ chuyên môn làm việc đó. Tuyệt đối không bao giờ tự mình gắn lấy công tắc tắt mở túi hơi. Bởi vì, đây là một cơ chế phức tạp, có thể gây thương tích cho chúng ta trong lúc đang loay hoay với nó.
Sau đây là một vài lý do được xét là chính đáng để xin gắn công tắc tắt mở túi hơi:
Trước tiên, vì lý do y khoa: Nguy cơ do túi hơi nổ có thể lớn hơn nguy cơ thương tích trong tai nạn khi không có túi hơi. Trong trường hợp này, cần có chứng nhận của bác sĩ.
Những tài xế không thể điều khiển tay lái một cách thoải mái nếu ngồi xa tâm điểm của túi hơi 10 inches (khoảng cách an toàn).
Những người phải chở theo em bé, lẽ ra phải để em bé ở băng sau, nhưng vì xe không có băng sau, hoặc băng sau quá nhỏ không thể đặt chiếc car seat vào được; phải chở theo nhiều trẻ em không thể đặt ngồi cả ở băng sau được; Hoặc phải liên tục theo dõi tình trạng sức khoẻ của em bé theo chỉ thị của bác sĩ.
Vẫn Được Đánh Giá Cao
Như trên đã nói, trong một số kiểu xe, chúng ta có thể thấy công tắc tắt mở được gắn sẵn cho túi hơi bên phía hành khách. Còn túi hơi bên phía tài xế? Cho đến nay, các nhà sản xuất chưa được tự tiện gắn công tắc cho túi hơi bên phía tài xế. Vì sao? Cơ quan NHTSA vẫn đánh giá cao tác dụng của túi hơi như một biện pháp an toàn cần có và cần được khuyến khích phát triển. Nhà chức trách ngại rằng việc cho phép gắn bộ phận tắt mở dễ dàng có thể trở nên một sinh hoạt phổ thông, làm nản lòng những người đang cố gắng cải tiến kỹ thuật an toàn này. Dù sao, “túi hơi” vẫn còn là một phát minh tương đối mới, như một đứa bé trong thời kỳ phát triển nhanh. Chúng ta có thể chờ đợi thêm nhiều phát kiến mới về túi hơi trong một tương lai rất gần.
http://www.oto-hui.com/a3144/tui-hoi-co-the-gay-tac-dung-nguoc.html
http://otovnn.net/Home
Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011
Bài học đầu tiên để trở thành người giàu có
Hôm nay, tôi tình cờ đọc được một cuốn sách nói về những bài học để trở thành người giàu có, cuốn sách “The richest man in Babylon” của tác giả George S. Clason. Tôi xin được chia xẻ với các Saganors, bài học đầu tiên, theo tôi, cũng là hay nhất và bao trùm toàn bộ cuốn sách.
Câu chuyện kể về người giàu nhất thành Babylon cổ đại, một người xuất thân từ tầng lớp nghèo khó, nhưng có quyết tâm và ước vọng làm giàu. Người đó là Arkad, một người làm nghề sao chép văn bản. Anh đã có cơ hội được gặp Algamish, một người giàu có, đến phòng sao chép với yêu cầu sao chép nhiều tài liệu trong một thời gian ngắn. Nắm bắt được cơ hội, Arkad đã ra giá “Hãy nói cho tôi biết, làm sao tôi có thể trở nên giàu có, và tôi sẽ thức suốt đêm nay để hoàn thành nó cho ngài”. Arkad đã thức suốt đêm để làm việc đó. Vào lúc bình minh, cuộc trao đổi đã diễn ra, Algamish nhận bản sao chép và truyền cho Arkad những bài học để trở nên giàu có.
“Hãy ghi nhớ kỹ những lời của ta" Algamish nói "Nếu không con sẽ không nắm bắt được sự thật mà ta sẽ nói với con, và con sẽ cho rằng công sức của con suốt đêm qua là uổng phí”.
Nói đến đây, ông ta dừng lại, nhìn tôi chăm chú rồi nói tiếp bằng một giọng trầm và đầy sức mạnh "Ta đã tìm ra con đường đi đến sự giàu có khi ta quyết định rằng, một phần của tất cả những gì ta kiếm được là của riêng ta để giữ lại. Vậy con cũng sẽ phải làm như thế.”
Ông ta tiếp tục nhìn tôi bằng đôi mắt như để nhấn mạnh với tôi nhưng không nói gì thêm.
Tôi thắc mắc: “Đó là tất cả?”
"Thế đủ để thay đổi trái tim của một người chăn cừu vay mượn trở thành trái tim của một người có tiền của cho vay”. Ông ta trả lời.
"Nhưng tất cả những gì con kiếm được là của con để giữ lại mà, không phải sao?" tôi hỏi.
"Không hoàn toàn như vậy”, ông trả lời “Con không trả tiền cho quần áo sao? Tiền giày dép, thức ăn, con không phải trả sao? Con có thể sống ở thành Babylon này mà không chi dụng gì sao? Con có thể cho ta xem những gì con kiếm đuợc trong tháng vừa qua không? Và những gì của những năm qua? Dại quá! Con trả cho mọi người nhưng không hề trả cho con. Con ơi, con lao động vì những người khác. Như một nô lệ, con đã làm việc cho những gì mà con nhận được từ ông chủ của con, cho những gì con ăn, con mặc. Nếu con giữ lại một phần mười những gì con kiếm đuợc cho riêng con, con sẽ có được bao nhiêu sau mười năm?"
Những hiểu biết của tôi về những con số không giúp tôi có thể tính toán ngay ra, tôi trả lời không chắc chắn “Có thể nhiều hơn số con kiếm được trong một năm.”.
"Con chỉ mới nói được một nửa sự thật”, ông ta gắt “Mỗi một đồng vàng mà con dành dụm đuợc sẽ làm nô lệ làm việc cho con. Mỗi một đồng copper mà đồng vàng đó dành đuợc cũng lại làm nô lệ của con. Nếu con sẽ trở nên giàu có, và rồi những gì con dành dụm được lại làm việc cho con, và rồi những gì mà sự dành dụm đó kiếm được lại kiếm thêm cho con nữa, chẳng bao lâu chúng sẽ đem lại cho con sự giàu có mà con hằng ao ước".
“Con nghĩ là ta muốn lừa con vì việc làm đêm qua của con sao”, ông ta tiếp tục, “thực ra ta đang trả cho con hơn gấp ngàn lần công sức của con nếu con có đủ thông minh để nắm bắt được sự thật ta đã trao cho con.”.
“Một phần của tất cả những gì con kiếm được là của riêng con để giữ lại. Và nó không ít hơn một phần mười của những gì con kiếm được, bất kể là bao nhiêu. Nó có thể là nhiều hơn nếu con chịu đựng được. Hãy trả cho chính bản thân con trước, không trả thêm cho quần áo, giày dép, sau khi con đã lo xong việc ăn uống, việc bác ái và bổn phận của con với các thần linh”.
“Sự giàu có cũng như một cây xanh, lớn lên từ hạt mầm bé nhỏ, đồng copper đầu tiên mà con dành dụm được sẽ là hạt mầm đó, và cái cây của sự giàu có của con sẽ hình thành và lớn lên từ đó, con càng gieo hạt mầm của con sớm chừng nào, thì cái cây đó sẽ phát triển sớm chừng đó. Con càng thành tâm vun trồng, chăm sóc nó với việc dành dụm kiên trì của con bao nhiêu, con càng sớm vui hưởng sự hài lòng với bóng mát của nó bấy nhiêu.”.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những gì ông ta nói, và những điều đó có vẻ hoàn toàn hợp lý. Vì vậy tôi quyết định phải làm thử. Và mỗi khi nhận được tiền, tôi lại lấy ra một phần mười và giấu kỹ, và lạ thay tôi cũng không hề cảm thấy thiếu thốn gì hơn trước đó. Tôi nhận ra một chút khác biệt khi tôi phải thu vén để tiếp tục mà không có số tiền đó. Khi số tiền dành dụm của tôi đã khá nhiều, tôi thường bị lôi cuốn vào những việc mua sắm những thứ tôi đang thèm muốn, những lúc ấy tôi thấy mình bị dao động nhưng tôi đã khôn ngoan cưỡng lại.
Một năm sau, Algamish quay trở lại và nói với tôi: "Con trai, con có dành phần để trả lại cho con không ít hơn 1/10 những gì mà con kiếm được chứ?”.
Tôi trả lời đầy tự hào ”Vâng thưa thầy, con có dành lại”.
"Tốt lắm” mắt ông ta sáng lên và nhìn tôi. "Con đã làm gì với số tiền con dành dụm được?"
"Con trao chúng cho Azmur, người làm gạch. Anh ta nói với con rằng anh ta sẽ du hành đến Tyre và mua các loại ngọc quý. Khi anh ta trở về, chúng con sẽ đem bán với giá cao và chia đôi số lời".
"Bài học cho những người dại dột”, ông ta càu nhàu .”Làm sao có thể tin tưởng về sự hiểu biết ngọc quý của một tay thợ làm gạch? Con có tìm đến người thợ làm bánh để hỏi những vì sao không? Không nên, con nên tìm đến những nhà thiên văn, nếu con biết suy nghĩ. Những gì của con đã mất chàng trai ạ, con đã nhổ đi cái cây của sự giàu có của con quá sớm. Nhưng hãy trồng một cái cây khác. Hãy làm lại. Và lần tới, nếu con cần tìm hiểu về đá quý, hãy đến với những người buôn ngọc, nếu con muốn tìm hiểu về bầy cừu, hãy tìm đến những người chăn cừu. Lời khuyên là một thứ được cho đi miễn phí, nhưng hãy xem xét và chỉ nhận lấy những gì giá trị. Ai nhận lấy những lời khuyên từ người không có kinh nghiệm cho những gì dành dụm được thì sẽ phải trả giá bằng chính những gì dành dụm đó." Nói xong ông bỏ đi.
Và đúng như những gì ông ta đã nói, Azmur đã mua phải những viên ngọc giả. Nhưng như những gì Algamish đã dạy, tôi lại tiếp tục dành dụm 1/10 những gì tôi kiếm được, việc đó lúc này đã trở thành một thói quen nên tôi không cảm thấy khó khăn nữa.
Một năm sau , Algamish quay trở lại và hỏi tôi: “Con đã làm được những gì kể từ lần cuối ta gặp con?"
"Con đã trả công cho chính bản thân con một cách công bằng thưa thầy, con đã tin tưởng và giao số tiền dành dụm của con cho Agger, người làm giáp trụ, để mua đồng. Và cứ mỗi 4 tháng, Agger lại trả lại cho con số tiền lời”.
“Nghe hay đấy, và con đã làm gì với số tiền kiếm được đó”.
"Con đã có những bữa ăn tuyệt vời, những bộ quần áo đẹp, con sẽ mua tiếp một con lừa tốt để đi lại".
Algamish cười vì những gì tôi nói. “Con đã ăn mất những đứa con của những gì con dành dụm được. Vậy làm sao con bắt chúng, những đứa con của những đồng tiền dành dụm đó, làm việc cho con, và những đứa con của chúng nữa, lại tiếp tục phục vụ cho con? Trước hết hãy tạo dựng cho con một đội quân nô lệ bằng vàng, rồi con có thể vui thú với những bữa tiệc thịnh soạn mà không phải hối tiếc”. Nói xong ông ta lại ra đi.
Và rồi tôi gặp lại ông ta, sau một năm nữa. Lúc này ông đã già, mặt đầy vết nhăn, mắt ông đã sệ xuống. Ông lại hỏi tôi "Arkad, con đã đạt được giấc mơ giàu có của con chưa?".
"Thưa thầy chưa hoàn toàn ạ” tôi trả lời “Chưa đạt được tất cả những gì con mong muốn nhưng cũng đuợc một vài. Những gì con dành dụm đã kiếm thêm cho con nhiều hơn và những thứ kiếm thêm đó lại kiếm cho con nhiều hơn nữa".
"Con vẫn tìm lời khuyên của những người làm gạch chứ?".
“Những người làm gạch cho con lời khuyên tốt về làm gạch" Tôi quật lại.
"Arkad, con đã nắm bài học của con rất tốt. Con đã học được cách sống ít hơn với những gì mình kiếm được. Con cũng học được cách tìm lời khuyên từ những ai có kinh nghiệm và hiểu biết, và con cũng học được cách bắt tiền bạc phải phục vụ cho con. Con đã học được cách để kiếm ra tiền, giữ chúng và sử dụng chúng. Con rất xứng đáng với những vị trí đầy trách nhiệm và trở thành người giàu có”.
Và Arkad đã trở thành một người giàu có nhất Babylon, còn các bạn, nếu thấy đây là một câu chuyện hay, hãy bắt đầu bài học ngay từ bây giờ
http://saga.vn/Khoinghiep/Cacvandelienquan/4105.saga
http://otovnn.net/Home
Câu chuyện kể về người giàu nhất thành Babylon cổ đại, một người xuất thân từ tầng lớp nghèo khó, nhưng có quyết tâm và ước vọng làm giàu. Người đó là Arkad, một người làm nghề sao chép văn bản. Anh đã có cơ hội được gặp Algamish, một người giàu có, đến phòng sao chép với yêu cầu sao chép nhiều tài liệu trong một thời gian ngắn. Nắm bắt được cơ hội, Arkad đã ra giá “Hãy nói cho tôi biết, làm sao tôi có thể trở nên giàu có, và tôi sẽ thức suốt đêm nay để hoàn thành nó cho ngài”. Arkad đã thức suốt đêm để làm việc đó. Vào lúc bình minh, cuộc trao đổi đã diễn ra, Algamish nhận bản sao chép và truyền cho Arkad những bài học để trở nên giàu có.
“Hãy ghi nhớ kỹ những lời của ta" Algamish nói "Nếu không con sẽ không nắm bắt được sự thật mà ta sẽ nói với con, và con sẽ cho rằng công sức của con suốt đêm qua là uổng phí”.
Nói đến đây, ông ta dừng lại, nhìn tôi chăm chú rồi nói tiếp bằng một giọng trầm và đầy sức mạnh "Ta đã tìm ra con đường đi đến sự giàu có khi ta quyết định rằng, một phần của tất cả những gì ta kiếm được là của riêng ta để giữ lại. Vậy con cũng sẽ phải làm như thế.”
Ông ta tiếp tục nhìn tôi bằng đôi mắt như để nhấn mạnh với tôi nhưng không nói gì thêm.
Tôi thắc mắc: “Đó là tất cả?”
"Thế đủ để thay đổi trái tim của một người chăn cừu vay mượn trở thành trái tim của một người có tiền của cho vay”. Ông ta trả lời.
"Nhưng tất cả những gì con kiếm được là của con để giữ lại mà, không phải sao?" tôi hỏi.
"Không hoàn toàn như vậy”, ông trả lời “Con không trả tiền cho quần áo sao? Tiền giày dép, thức ăn, con không phải trả sao? Con có thể sống ở thành Babylon này mà không chi dụng gì sao? Con có thể cho ta xem những gì con kiếm đuợc trong tháng vừa qua không? Và những gì của những năm qua? Dại quá! Con trả cho mọi người nhưng không hề trả cho con. Con ơi, con lao động vì những người khác. Như một nô lệ, con đã làm việc cho những gì mà con nhận được từ ông chủ của con, cho những gì con ăn, con mặc. Nếu con giữ lại một phần mười những gì con kiếm đuợc cho riêng con, con sẽ có được bao nhiêu sau mười năm?"
Những hiểu biết của tôi về những con số không giúp tôi có thể tính toán ngay ra, tôi trả lời không chắc chắn “Có thể nhiều hơn số con kiếm được trong một năm.”.
"Con chỉ mới nói được một nửa sự thật”, ông ta gắt “Mỗi một đồng vàng mà con dành dụm đuợc sẽ làm nô lệ làm việc cho con. Mỗi một đồng copper mà đồng vàng đó dành đuợc cũng lại làm nô lệ của con. Nếu con sẽ trở nên giàu có, và rồi những gì con dành dụm được lại làm việc cho con, và rồi những gì mà sự dành dụm đó kiếm được lại kiếm thêm cho con nữa, chẳng bao lâu chúng sẽ đem lại cho con sự giàu có mà con hằng ao ước".
“Con nghĩ là ta muốn lừa con vì việc làm đêm qua của con sao”, ông ta tiếp tục, “thực ra ta đang trả cho con hơn gấp ngàn lần công sức của con nếu con có đủ thông minh để nắm bắt được sự thật ta đã trao cho con.”.
“Một phần của tất cả những gì con kiếm được là của riêng con để giữ lại. Và nó không ít hơn một phần mười của những gì con kiếm được, bất kể là bao nhiêu. Nó có thể là nhiều hơn nếu con chịu đựng được. Hãy trả cho chính bản thân con trước, không trả thêm cho quần áo, giày dép, sau khi con đã lo xong việc ăn uống, việc bác ái và bổn phận của con với các thần linh”.
“Sự giàu có cũng như một cây xanh, lớn lên từ hạt mầm bé nhỏ, đồng copper đầu tiên mà con dành dụm được sẽ là hạt mầm đó, và cái cây của sự giàu có của con sẽ hình thành và lớn lên từ đó, con càng gieo hạt mầm của con sớm chừng nào, thì cái cây đó sẽ phát triển sớm chừng đó. Con càng thành tâm vun trồng, chăm sóc nó với việc dành dụm kiên trì của con bao nhiêu, con càng sớm vui hưởng sự hài lòng với bóng mát của nó bấy nhiêu.”.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những gì ông ta nói, và những điều đó có vẻ hoàn toàn hợp lý. Vì vậy tôi quyết định phải làm thử. Và mỗi khi nhận được tiền, tôi lại lấy ra một phần mười và giấu kỹ, và lạ thay tôi cũng không hề cảm thấy thiếu thốn gì hơn trước đó. Tôi nhận ra một chút khác biệt khi tôi phải thu vén để tiếp tục mà không có số tiền đó. Khi số tiền dành dụm của tôi đã khá nhiều, tôi thường bị lôi cuốn vào những việc mua sắm những thứ tôi đang thèm muốn, những lúc ấy tôi thấy mình bị dao động nhưng tôi đã khôn ngoan cưỡng lại.
Một năm sau, Algamish quay trở lại và nói với tôi: "Con trai, con có dành phần để trả lại cho con không ít hơn 1/10 những gì mà con kiếm được chứ?”.
Tôi trả lời đầy tự hào ”Vâng thưa thầy, con có dành lại”.
"Tốt lắm” mắt ông ta sáng lên và nhìn tôi. "Con đã làm gì với số tiền con dành dụm được?"
"Con trao chúng cho Azmur, người làm gạch. Anh ta nói với con rằng anh ta sẽ du hành đến Tyre và mua các loại ngọc quý. Khi anh ta trở về, chúng con sẽ đem bán với giá cao và chia đôi số lời".
"Bài học cho những người dại dột”, ông ta càu nhàu .”Làm sao có thể tin tưởng về sự hiểu biết ngọc quý của một tay thợ làm gạch? Con có tìm đến người thợ làm bánh để hỏi những vì sao không? Không nên, con nên tìm đến những nhà thiên văn, nếu con biết suy nghĩ. Những gì của con đã mất chàng trai ạ, con đã nhổ đi cái cây của sự giàu có của con quá sớm. Nhưng hãy trồng một cái cây khác. Hãy làm lại. Và lần tới, nếu con cần tìm hiểu về đá quý, hãy đến với những người buôn ngọc, nếu con muốn tìm hiểu về bầy cừu, hãy tìm đến những người chăn cừu. Lời khuyên là một thứ được cho đi miễn phí, nhưng hãy xem xét và chỉ nhận lấy những gì giá trị. Ai nhận lấy những lời khuyên từ người không có kinh nghiệm cho những gì dành dụm được thì sẽ phải trả giá bằng chính những gì dành dụm đó." Nói xong ông bỏ đi.
Và đúng như những gì ông ta đã nói, Azmur đã mua phải những viên ngọc giả. Nhưng như những gì Algamish đã dạy, tôi lại tiếp tục dành dụm 1/10 những gì tôi kiếm được, việc đó lúc này đã trở thành một thói quen nên tôi không cảm thấy khó khăn nữa.
Một năm sau , Algamish quay trở lại và hỏi tôi: “Con đã làm được những gì kể từ lần cuối ta gặp con?"
"Con đã trả công cho chính bản thân con một cách công bằng thưa thầy, con đã tin tưởng và giao số tiền dành dụm của con cho Agger, người làm giáp trụ, để mua đồng. Và cứ mỗi 4 tháng, Agger lại trả lại cho con số tiền lời”.
“Nghe hay đấy, và con đã làm gì với số tiền kiếm được đó”.
"Con đã có những bữa ăn tuyệt vời, những bộ quần áo đẹp, con sẽ mua tiếp một con lừa tốt để đi lại".
Algamish cười vì những gì tôi nói. “Con đã ăn mất những đứa con của những gì con dành dụm được. Vậy làm sao con bắt chúng, những đứa con của những đồng tiền dành dụm đó, làm việc cho con, và những đứa con của chúng nữa, lại tiếp tục phục vụ cho con? Trước hết hãy tạo dựng cho con một đội quân nô lệ bằng vàng, rồi con có thể vui thú với những bữa tiệc thịnh soạn mà không phải hối tiếc”. Nói xong ông ta lại ra đi.
Và rồi tôi gặp lại ông ta, sau một năm nữa. Lúc này ông đã già, mặt đầy vết nhăn, mắt ông đã sệ xuống. Ông lại hỏi tôi "Arkad, con đã đạt được giấc mơ giàu có của con chưa?".
"Thưa thầy chưa hoàn toàn ạ” tôi trả lời “Chưa đạt được tất cả những gì con mong muốn nhưng cũng đuợc một vài. Những gì con dành dụm đã kiếm thêm cho con nhiều hơn và những thứ kiếm thêm đó lại kiếm cho con nhiều hơn nữa".
"Con vẫn tìm lời khuyên của những người làm gạch chứ?".
“Những người làm gạch cho con lời khuyên tốt về làm gạch" Tôi quật lại.
"Arkad, con đã nắm bài học của con rất tốt. Con đã học được cách sống ít hơn với những gì mình kiếm được. Con cũng học được cách tìm lời khuyên từ những ai có kinh nghiệm và hiểu biết, và con cũng học được cách bắt tiền bạc phải phục vụ cho con. Con đã học được cách để kiếm ra tiền, giữ chúng và sử dụng chúng. Con rất xứng đáng với những vị trí đầy trách nhiệm và trở thành người giàu có”.
Và Arkad đã trở thành một người giàu có nhất Babylon, còn các bạn, nếu thấy đây là một câu chuyện hay, hãy bắt đầu bài học ngay từ bây giờ
http://saga.vn/Khoinghiep/Cacvandelienquan/4105.saga
http://otovnn.net/Home
Thứ Hai, 12 tháng 12, 2011
Hoạt động của hệ thống túi khí
Hệ thống túi khí thường được coi là một phương tiện an toàn của xe hơi, túi khí có nhiệm vụ ngăn người ngồi trong xe va chạm vào các vật trong nội thất và nhờ đó giảm mức độ chấn thương.
Chú ý: Nếu một đèn cảnh báo túi khí được sáng lên trong lúc lái xe điều đó có nghĩa hệ thống túi khí an toàn đã bị hỏng và sẽ không hoạt động trong lúc tai nạn. Ở giữa của vô lăng lái có chứa cụm bơm túi khí, nó bao gồm túi khí bằng nylon và cụm bơm. Trong trường hợp tai nạn, một dòng điện được gởi tới hệ thống sau đó sẽ sản sinh ra khí gas thông qua một lỗ đặt đằng sau cụm bơm túi khí, ngay lập tức bơm phồng túi khí lên. Tín hiệu điện đã được qua cụm cuộn dây đặt trên trụ lái phía dưới cụm bơm.
Tín hiệu này được chuyển đổi thành nhiệt, đốt cháy đồng ôxít, chuyển thành khí Nitơ và bơm vào túi khí. Bên phía hành khách, khu vực phía trên ngăn đựng đồ có chứa túi khí và “ SRS” thì được biểu thị trên ngăn này, nó có nghĩa là “ Hệ thống hỗ trợ an toàn”. Phần còn lại của túi khí, cụm bơm và cụm cuộn điện trên khoang hành khách thì giống như là cụm trên vô lăng lái. Túi khí thì được đặt trong 1 tấm ốp trang trí, nó là 1 cái khuôn đã được may lại bởi một đường chỉ và khi túi khi bung sẽ làm đứt đường chỉ đó.
Nhưng các túi khí bên tài và bên phụ thì không thể nào ngăn chặn được các va đập đồng thời ở bên hông xe và phía sau.
Tai nạn bên hông
Để giải quyết vấn đề này thì các túi khí bên hông và bên rèm cửa được trang bị. Các túi khí này được đặt ở gần cạnh bên ngoài của lưng ghế hoặc cạnh bên trong để bảo vệ cơ thể. Một vài túi khí có thể được đặt ở trên mui xe, cạnh bên ngoài của ghế sau hoặc ở cửa xe. Ở trụ cửa gần bên dưới có chứa các cảm biến, các cảm biến này gởi ra các tín hiệu điện để thổi phồng túi khí bên hông. Công nghệ túi khí đã tiến bộ rất nhiều từ buổi đầu của nó. Hệ thống kích hoạt túi khí đã tiến bộ hơn và tinh xảo hơn, giúp đỡ ngăn chặn các tai nạn và cái chết.
Các trạng thái như khoảng cách và vị trí của hành khách, mức độ nguy hiểm của sự va đụng và cách sử dụng dây đai an toàn sẽ được xem xét trước khi hệ thống SRS hoạt động. Để giảm lực và sự va chạm của các túi khí, nhiều giai đoạn của sự bơm phồng đã được phát triển để giúp kiểm soát sự phân bố lực dựa trên mức độ nghiêm trọng hay nhẹ của va đụng. Theo một sự tìm kiếm, các túi khí khi được kết hợp với các dây đai an toàn sẽ giảm bớt số lượng cái chết do các tai nạn giao thông khoảng 8%.
Túi khí bên tài
Các túi khí đã được sử dụng với mục đích thương mại đầu tiên vào năm 1970. Tại thời điểm này thì các tài xế đã không cần đến việc mang đai an toàn và các túi khí được xem như một thay thế cho dây đai an toàn. Vào năm 1971 Ford đã giới thiệu một hệ thống túi khí thực nghiệm và đã trở thành công ty đầu tiên làm điều đó. General Motors đã theo sau vào năm 1973 giới thiệu một hệ thống mới, hệ thống này có hai giai đoạn phân bố trong những chiếc xe Chevrolet của họ. Một ý nghĩa khác giữa những túi khí ban đầu và những cái được sử dụng ngày nay là túi khí bên hành khách được đặt phía dưới bảng táp lô để bảo vệ đầu gồi thay thế cho túi khí đặt trong ngăn để đồ dùng như lúc trước.
Ban đầu hệ thống túi khí hay còn gọi là hệ thống hỗ trợ va chạm gọi là SRS ( Supplemental Restraint System). Nó đã được giới thiệu trên chiếc xe Mercedes-Benz S-Class vào năm 1980. Các dây đai an toàn đã được sản xuất để giữ chặt chúng ta lúc tai nạn, tối đa hóa tiện ích của túi khí. Năm 1987 Porsche đã lần đầu tiên giới thiệu túi khí bên khoang hành khách.
Túi khí vô lăng lái
Các túi khí xe hơi được thiết kế với một túi có thể co giãn, nó bơm phồng lên khi gặp phải va đụng để tạo thành lớp đệm cho đầu và mặt để ngăn chặn thương tích. Tên công nghệ của hệ thống túi khí an toàn là SIR ( Supplemental Inflatable Restraint) hay SRS ( Supplementary Restraint System). Jonh W. Hetrick đã phát minh ra hệ thống túi khí vào năm 1951. Các túi khí hiện tại được sử dụng trên xe thì được bắt nguồn từ một hệ thống đã được sử dụng trên máy bay vào năm 1940. Các túi khí tiêu chuẩn là các túi nilông, được bơm phồng với nguồn nhiệt hoặc hơi nén. Hệ thống đó thì hoàn toàn quá lớn khi đem so sánh với công nghệ túi khí hiện đại, nhưng làm trên cùng một nguyên lí.
Phân bố túi khí
Thông tin về hệ thống túi khí:
Ngay cả trong trường hợp nguồn hỏng hoặc mất nguồn, Hộp xử lí trung tâm vẫn có thể chẩn đoán và gởi tín hiệu điện tới tất cả các hệ thống túi khí. Hộp trung tâm này được kiểm tra mỗi lúc xe được bật lên ( chìa khóa bật tới vị trí “ON”). Trong trường hợp hư hỏng, một đèn cảnh báo ABS sẽ nhấp nháy đều đặn báo sự chú ý khẩn cấp. Khi ta ngắt kết nối với bình accu thì hầu như không có ảnh hưởng đến chức năng của hộp xử lí trung tâm hệ thống túi khí. Chiếc xe phải được tắt hoàn toàn với vô lăng lái ở vị trí thẳng. Accu phải ngắt hoàn toàn cẩn thận từ cọc âm và tiếp sau đó là cọc dương. Thời gian đó là hoàn toàn cần thiết cho phép tụ xả. Khi làm việc với hộp xử lí trung tâm của hệ thống túi khí , không nên đứng đối diện với accu tránh trường hợp các tia lửa có thể làm gây hại.
Các túi khí thổi phồng khi chiếc xe va chạm một vật hay một chiếc xe khác ở tốc độ 13-23 km/h. Chúng tự động xả hơi tại nhiệt độ 149-204 0C trong trường hợp cháy. Sự hiệu quả của hệ thống tăng lên khi được sử dụng cùng với một dây đai an toàn bởi vì cơ thể được giữ ở vị trí an toàn. Vì vậy nhà chế tao luôn luôn được khuyến cáo mang dây đai an toàn khi chiếc xe lăn bánh. Bên phía hành khách ghế trước nên tránh xa túi khí khoảng 10cm trong hầu hết thời gian, để tránh bất cứ sự ảnh hưởng bất lợi nào đến hành khách trong trường hợp tai nạn.
http://www.oto-hui.com/a3503/hoat-dong-cua-he-thong-tui-khi.html
http://otovnn.net/Home
Chú ý: Nếu một đèn cảnh báo túi khí được sáng lên trong lúc lái xe điều đó có nghĩa hệ thống túi khí an toàn đã bị hỏng và sẽ không hoạt động trong lúc tai nạn. Ở giữa của vô lăng lái có chứa cụm bơm túi khí, nó bao gồm túi khí bằng nylon và cụm bơm. Trong trường hợp tai nạn, một dòng điện được gởi tới hệ thống sau đó sẽ sản sinh ra khí gas thông qua một lỗ đặt đằng sau cụm bơm túi khí, ngay lập tức bơm phồng túi khí lên. Tín hiệu điện đã được qua cụm cuộn dây đặt trên trụ lái phía dưới cụm bơm.
Tín hiệu này được chuyển đổi thành nhiệt, đốt cháy đồng ôxít, chuyển thành khí Nitơ và bơm vào túi khí. Bên phía hành khách, khu vực phía trên ngăn đựng đồ có chứa túi khí và “ SRS” thì được biểu thị trên ngăn này, nó có nghĩa là “ Hệ thống hỗ trợ an toàn”. Phần còn lại của túi khí, cụm bơm và cụm cuộn điện trên khoang hành khách thì giống như là cụm trên vô lăng lái. Túi khí thì được đặt trong 1 tấm ốp trang trí, nó là 1 cái khuôn đã được may lại bởi một đường chỉ và khi túi khi bung sẽ làm đứt đường chỉ đó.
Nhưng các túi khí bên tài và bên phụ thì không thể nào ngăn chặn được các va đập đồng thời ở bên hông xe và phía sau.
Tai nạn bên hông
Để giải quyết vấn đề này thì các túi khí bên hông và bên rèm cửa được trang bị. Các túi khí này được đặt ở gần cạnh bên ngoài của lưng ghế hoặc cạnh bên trong để bảo vệ cơ thể. Một vài túi khí có thể được đặt ở trên mui xe, cạnh bên ngoài của ghế sau hoặc ở cửa xe. Ở trụ cửa gần bên dưới có chứa các cảm biến, các cảm biến này gởi ra các tín hiệu điện để thổi phồng túi khí bên hông. Công nghệ túi khí đã tiến bộ rất nhiều từ buổi đầu của nó. Hệ thống kích hoạt túi khí đã tiến bộ hơn và tinh xảo hơn, giúp đỡ ngăn chặn các tai nạn và cái chết.
Các trạng thái như khoảng cách và vị trí của hành khách, mức độ nguy hiểm của sự va đụng và cách sử dụng dây đai an toàn sẽ được xem xét trước khi hệ thống SRS hoạt động. Để giảm lực và sự va chạm của các túi khí, nhiều giai đoạn của sự bơm phồng đã được phát triển để giúp kiểm soát sự phân bố lực dựa trên mức độ nghiêm trọng hay nhẹ của va đụng. Theo một sự tìm kiếm, các túi khí khi được kết hợp với các dây đai an toàn sẽ giảm bớt số lượng cái chết do các tai nạn giao thông khoảng 8%.
Túi khí bên tài
Các túi khí đã được sử dụng với mục đích thương mại đầu tiên vào năm 1970. Tại thời điểm này thì các tài xế đã không cần đến việc mang đai an toàn và các túi khí được xem như một thay thế cho dây đai an toàn. Vào năm 1971 Ford đã giới thiệu một hệ thống túi khí thực nghiệm và đã trở thành công ty đầu tiên làm điều đó. General Motors đã theo sau vào năm 1973 giới thiệu một hệ thống mới, hệ thống này có hai giai đoạn phân bố trong những chiếc xe Chevrolet của họ. Một ý nghĩa khác giữa những túi khí ban đầu và những cái được sử dụng ngày nay là túi khí bên hành khách được đặt phía dưới bảng táp lô để bảo vệ đầu gồi thay thế cho túi khí đặt trong ngăn để đồ dùng như lúc trước.
Ban đầu hệ thống túi khí hay còn gọi là hệ thống hỗ trợ va chạm gọi là SRS ( Supplemental Restraint System). Nó đã được giới thiệu trên chiếc xe Mercedes-Benz S-Class vào năm 1980. Các dây đai an toàn đã được sản xuất để giữ chặt chúng ta lúc tai nạn, tối đa hóa tiện ích của túi khí. Năm 1987 Porsche đã lần đầu tiên giới thiệu túi khí bên khoang hành khách.
Túi khí vô lăng lái
Các túi khí xe hơi được thiết kế với một túi có thể co giãn, nó bơm phồng lên khi gặp phải va đụng để tạo thành lớp đệm cho đầu và mặt để ngăn chặn thương tích. Tên công nghệ của hệ thống túi khí an toàn là SIR ( Supplemental Inflatable Restraint) hay SRS ( Supplementary Restraint System). Jonh W. Hetrick đã phát minh ra hệ thống túi khí vào năm 1951. Các túi khí hiện tại được sử dụng trên xe thì được bắt nguồn từ một hệ thống đã được sử dụng trên máy bay vào năm 1940. Các túi khí tiêu chuẩn là các túi nilông, được bơm phồng với nguồn nhiệt hoặc hơi nén. Hệ thống đó thì hoàn toàn quá lớn khi đem so sánh với công nghệ túi khí hiện đại, nhưng làm trên cùng một nguyên lí.
Phân bố túi khí
Thông tin về hệ thống túi khí:
Ngay cả trong trường hợp nguồn hỏng hoặc mất nguồn, Hộp xử lí trung tâm vẫn có thể chẩn đoán và gởi tín hiệu điện tới tất cả các hệ thống túi khí. Hộp trung tâm này được kiểm tra mỗi lúc xe được bật lên ( chìa khóa bật tới vị trí “ON”). Trong trường hợp hư hỏng, một đèn cảnh báo ABS sẽ nhấp nháy đều đặn báo sự chú ý khẩn cấp. Khi ta ngắt kết nối với bình accu thì hầu như không có ảnh hưởng đến chức năng của hộp xử lí trung tâm hệ thống túi khí. Chiếc xe phải được tắt hoàn toàn với vô lăng lái ở vị trí thẳng. Accu phải ngắt hoàn toàn cẩn thận từ cọc âm và tiếp sau đó là cọc dương. Thời gian đó là hoàn toàn cần thiết cho phép tụ xả. Khi làm việc với hộp xử lí trung tâm của hệ thống túi khí , không nên đứng đối diện với accu tránh trường hợp các tia lửa có thể làm gây hại.
Các túi khí thổi phồng khi chiếc xe va chạm một vật hay một chiếc xe khác ở tốc độ 13-23 km/h. Chúng tự động xả hơi tại nhiệt độ 149-204 0C trong trường hợp cháy. Sự hiệu quả của hệ thống tăng lên khi được sử dụng cùng với một dây đai an toàn bởi vì cơ thể được giữ ở vị trí an toàn. Vì vậy nhà chế tao luôn luôn được khuyến cáo mang dây đai an toàn khi chiếc xe lăn bánh. Bên phía hành khách ghế trước nên tránh xa túi khí khoảng 10cm trong hầu hết thời gian, để tránh bất cứ sự ảnh hưởng bất lợi nào đến hành khách trong trường hợp tai nạn.
http://www.oto-hui.com/a3503/hoat-dong-cua-he-thong-tui-khi.html
http://otovnn.net/Home
Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2011
http://hyundaixe.com
hyundaixe.com xin chào mừng quý khách ghé thăm website của chúng tôi. Trên tiêu chí thỏa mãn niềm đam mê những chiếc xe mang tính đẳng cấp của riêng mình. Tôi đã cùng cộng sự cho ra đòi www.hyundaixe.com với mong muốn đưa những ước mơ, đam mê trong cuộc sống lên một điểm chung. Để chúng ta có thể cùng nhau nhìn ngắm, cảm nhận và cho cảm xúc lướt nhẹ lên những món ăn tinh thần đầy màu sắc, quyền lực và đam mê ấy...
Mọi chi tiết xin liên hệ :Trần Viết Nhàn
Email vietnhan158@gmail.com,
Tel :0903 005621 - 0935 234225, http://www.hyundaixe.com
#xe tải hyundai
#xe khách hyundai
#xe tải hyundai hd65
#xe tải hyundai hd72
#bán xe tải hyundai
#giá xe tải hyundai
#hyundai tải
#xe tải hyundai hd320
#xe tải hyundai 2t5
#mua bán xe tải hyundai
#xe tai ben hyundai
#hyundai hd210
#hyundai hd120
* ĐẶC BIỆT CÔNG TY CHÚNG TÔI CÓ CHƯƠNG TRÌNH BÁN TRẢ GÓP RỘNG RÃI CHO QUÝ KHÁCH TẠI CÁC TỈNH ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG & TÂY NGUYÊN .* Đang có chương trình hỗ trợ thuế trước bạ ( 12 .000.000 VND ) cho Quý Khách mua xe tải Hyundai HD65 - HD72 - HD78 từ 01/7- 31/8/2015 .
#hinoxe#xevn#H100#HD65#HD72#HD78#county
#ambulance#starex#HOWO#hinofl#hyundaixe#santafe#Man
Mọi chi tiết xin liên hệ : Trần Viết Nhàn - vietnhan158@gmail.com-
Skype ID vietnhan158
Tel :0903.005621( Viber - Zalo ) 0935.234225
website :xevn.vn- hyundaixe.com - hinoxe.com
Email vietnhan158@gmail.com,
Tel :0903 005621 - 0935 234225, http://www.hyundaixe.com
#xe tải hyundai
#xe khách hyundai
#xe tải hyundai hd65
#xe tải hyundai hd72
#bán xe tải hyundai
#giá xe tải hyundai
#hyundai tải
#xe tải hyundai hd320
#xe tải hyundai 2t5
#mua bán xe tải hyundai
#xe tai ben hyundai
#hyundai hd210
#hyundai hd120
* ĐẶC BIỆT CÔNG TY CHÚNG TÔI CÓ CHƯƠNG TRÌNH BÁN TRẢ GÓP RỘNG RÃI CHO QUÝ KHÁCH TẠI CÁC TỈNH ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG & TÂY NGUYÊN .* Đang có chương trình hỗ trợ thuế trước bạ ( 12 .000.000 VND ) cho Quý Khách mua xe tải Hyundai HD65 - HD72 - HD78 từ 01/7- 31/8/2015 .
#hinoxe#xevn#H100#HD65#HD72#HD78#county
#ambulance#starex#HOWO#hinofl#hyundaixe#santafe#Man
Mọi chi tiết xin liên hệ : Trần Viết Nhàn - vietnhan158@gmail.com-
Skype ID vietnhan158
Tel :0903.005621( Viber - Zalo ) 0935.234225
website :xevn.vn- hyundaixe.com - hinoxe.com
Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2011
Nghệ thuật kinh doanh
Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Levi's ra khỏi Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt.
Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học tại chức kinh tế ở trường. Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.
- Xin anh... cho tôi ít tiền đi!
Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.
Ăn mày rất thích kể lể.
- Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Levi's ở Plaza chắc chắn nhiều tiền...
- Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.
- Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. Ông ta bắt đầu mở máy.
Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:
- Thế nào là ăn mày một cách khoa học?
Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.
Ông ta giảng giải:
- Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoan chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.
Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.
- Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng...
- ...???
- Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.
Ông ta lấy giọng nói tiếp:
- Ở khu Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian để tìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.
- Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? - Tôi căn vặn.
- Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!
- Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?
- Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.
- Hả? Nhiều vậy sao?
Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:
- Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn.
Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.
Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.
- Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.
- Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?
Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.
- Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.
Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.
Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.
- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!
Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.
- Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không?
Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: "Hồng ơi, anh yêu em", gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối.
Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.
Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!
- Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.
Quá chuẩn!
- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.
- Ối ông cũng có vợ con?
- Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.
Tôi buột miệng:
- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?
http://saga.vn/Kinhtehockinhdoanh/24188.saga
http://otovnn.net/Home
Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011
Xe cứu thương Hyundai Grand Starex 2012
Dài x Rộng x Cao: 5.125x1.920x1.935 (mm)
Động cơ: DIESEL CRDI 2.5L,VGT (174ps)
* Đặt trưng của xe :
- Tay lái trợ lực,5 số sàn, hệ thống thắng ABS,4 thắng đĩa,5mâm đúc, túi khí an toàn cho tài xế, kính de phía sau.
- Vỏ xe :215/70 R16
- Cánh lướt gió tích hợp đèn thắng trên cao
- Cửa sổ trượt bên phải+cửa hậu
- Điều hòa không khí khoang trước & khoang sau.
- Số người cho phép chở: 4+1,dây an toàn cho các ghế.
- Khe cắm điện 12V ở khoang trước và sau,Radio cassette
- Cảm biến lùi (khoảng cách 1000 mm)
- Kính chiếu hậu chỉnh điện
- Bộ đồ nghề,con đội,lốp dự phòng,bình chữa cháy.
- Ghế bác sỹ,y tá,bệ đỡ băng ca, bảo vệ cản sau.
Màu xe : Trắng - Năm sản xuất : 2012
* Trang thiết bị y tế tiêu chuẩn theo xe :
- Băng ca chính bung xếp tự động, băng ca phụ xếp được.
- Bình oxy (01 bình),giá giữ 02 bình.
- Móc treo bình truyền máu,truyền dịch,đèn trượt giải phẫu trên trần
- Chữ thập hai bên xe,trước & sau,đèn trần trong khoang bệnh nhân
- Còi hụ,micro và loa,quạt thông gió trên trần có 02 chức năng.
- Đèn ưu tiên hình chữ nhật dài phía trước,hình bầu dục phía sau.
- Sàn trãi PVC chống cháy,chống trượt.kệ 10 ngăn dùng lắp đặt máy móc,trang thiết bị y tế,vách ngăn khoang bệnh nhân với khoang trước có cửa lùa.
Hộp xách tay đựng thiết bị y tế .
Mọi chi tiết xin liên hệ :Trần Viết Nhàn
Email vietnhan158@gmail.com,
Tel :0903 005621-0903 005631, https://www.facebook.com/groups/149974638447436/
Động cơ: DIESEL CRDI 2.5L,VGT (174ps)
* Đặt trưng của xe :
- Tay lái trợ lực,5 số sàn, hệ thống thắng ABS,4 thắng đĩa,5mâm đúc, túi khí an toàn cho tài xế, kính de phía sau.
- Vỏ xe :215/70 R16
- Cánh lướt gió tích hợp đèn thắng trên cao
- Cửa sổ trượt bên phải+cửa hậu
- Điều hòa không khí khoang trước & khoang sau.
- Số người cho phép chở: 4+1,dây an toàn cho các ghế.
- Khe cắm điện 12V ở khoang trước và sau,Radio cassette
- Cảm biến lùi (khoảng cách 1000 mm)
- Kính chiếu hậu chỉnh điện
- Bộ đồ nghề,con đội,lốp dự phòng,bình chữa cháy.
- Ghế bác sỹ,y tá,bệ đỡ băng ca, bảo vệ cản sau.
Màu xe : Trắng - Năm sản xuất : 2012
* Trang thiết bị y tế tiêu chuẩn theo xe :
- Băng ca chính bung xếp tự động, băng ca phụ xếp được.
- Bình oxy (01 bình),giá giữ 02 bình.
- Móc treo bình truyền máu,truyền dịch,đèn trượt giải phẫu trên trần
- Chữ thập hai bên xe,trước & sau,đèn trần trong khoang bệnh nhân
- Còi hụ,micro và loa,quạt thông gió trên trần có 02 chức năng.
- Đèn ưu tiên hình chữ nhật dài phía trước,hình bầu dục phía sau.
- Sàn trãi PVC chống cháy,chống trượt.kệ 10 ngăn dùng lắp đặt máy móc,trang thiết bị y tế,vách ngăn khoang bệnh nhân với khoang trước có cửa lùa.
Hộp xách tay đựng thiết bị y tế .
Mọi chi tiết xin liên hệ :Trần Viết Nhàn
Email vietnhan158@gmail.com,
Tel :0903 005621-0903 005631, https://www.facebook.com/groups/149974638447436/
Thứ Năm, 1 tháng 12, 2011
Lịch sử hình thành và phát triển của ngành thiết kế ô tô
Xe hơi hay ô tô là loại phương tiện giao thông chạy bằng bánh có chở theo động cơ của chính nó. Tên gọi ô-tô du nhập từ tiếng Pháp (automobile), tên tiếng Pháp xuất phát từ từ auto (tiếng Hy Lạp, nghĩa là tự thân) và từ mobilis (tiếng Latin, nghĩa là vận động).
Từ automobile ban đầu chỉ những loại xe tự di chuyển được gồm "xe không ngựa" và 'xe có động cơ'. Còn từ ô tô trong tiếng Việt chỉ dùng để chỉ các loại có 4 bánh. Chữ xe hơi bắt nguồn từ chữ Hoa 汽车, phát âm theo Hán Việt là khí xa. Còn người Nhật gọi xe hơi là 自動車 (tự động xa) nghĩa là xe tự động.
Tới năm 2005 cả thế giới có khoảng 600 triệu xe hơi (0,074 trên đầu người).
Lịch sử hình thành và phát triển
Cột mốc quan trọng nhất trong lịch sử thiết kế ô tô là sự ra đời của động cơ chạy xăng dầu vào năm 1885-1886 do công của hai nhà phát minh Gottlieb Daimler và Karl Benz, đồng thời là phát minh động cơ đốt trong 4 thì của Nicolaus August Otto năm 1876, mở ra thời kì của những chiếc ô tô hiện đại ngày nay. Sự hoàn thiện của động cơ thời kì này kéo theo sự phát triển và thay đổi của thiết kế mẫu mã, kiểu dáng và cấu tạo của xe.
Những bộ phận chính trong thiết kế của một chiếc xe hiện đại gồm bộ ly hợp điều khiển bằng bàn đạp, hệ truyền động, hộp số, lưới tản nhiệt phía trước, hệ thống phanh, hệ thống treo, động cơ được đặt phía trước xe và bánh lái định hướng phía sau tạo ra độ cân bằng hơn và khả năng vận hành tốt hơn cho chiếc xe.
Lịch sử ô tô thế giới liên tục chứng kiến những thay đổi trong xu hướng thiết kế. Đầu tiên là khuynh hướng thiết kế những chiếc xe xa hoa nhằm vào giới thượng lưu, Nước Ý được xem như cái nôi của những mẫu xe cổ điển và quý phái. Đại diện tiêu biểu có thể kể đến là Fiat, Lancia, Alfa Romeo. Với kiểu dáng thanh lịch, những chi tiết đẹp mắt, những đường cong gợi cảm và nội thất sang trọng, những chiếc xe như Aprilia Coupe, Fiat1500, Alfa 6 C 2300 “pescara” Coupe đã trở thành biểu tượng đặc trưng cho một xã hội thượng lưu giàu có.
Alfa Romeo G1, một trong những dòng xe Alfa Romeo đầu tiên
VÌ cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới năm 1929 và đặc biệt là chiến tranh thế giới, đường lối thiết kế buộc phải thay đổi hoàn toàn theo hướng tiết kiệm chi phí triệt để trong điều kiện khó khăn về tài chính.
Sự sang trọng và thanh lịch tạm thời không còn là yếu tố hàng đầu nữa. Sự phát triển của công nghệ chế tạo động cơ và công nghệ đúc thời kì này đã cho ra đời những chiếc xe tiện dụng, nhẹ hơn, khoẻ hơn và công suất ổn định hơn nhờ được cải tiến về nguyên-nhiên liệu với chi phí thấp hơn.
Thời kì hậu chiến chứng kiến sự gia tăng nhanh chóng nhu cầu sử dụng ô tô và ngành thiết kế xe bắt đầu được mùa phát triển. Một loạt những mẫu thiết kế mới vềmẫu mã và kiểu dáng phong phú, đa dạng xuất hiện. Chiếc xe Mercury và một số mẫu xe Ford tung ra thị trường năm 1949 dấy lên một phong cách thiết kế mới với thân xe cao, gầy và diện mạo hoàn toàn khác so với những mẫu xe của những năm 1930, 1940 trước đó. Một cải tiến đáng chú ý khác trong thời kì này do hãng Hudson (Mỹ) đưa ra là mẫu xe có gầm thấp khiến trọng lượng xe thấp đi và độ bám đường cho thân xe tăng lên.
Ford 1949
Hai thập kỷ 50 và 60 tiếp theo xuất hiện một loạt những đổi mới chưa từng có trong thiết kế ô tô. Khởi đầu là trào lưu mạ xe bằng crôm rộ lên như một biểut ượng cho sự phát triển và thịnh vượng của xã hội.
Cũng trong thời gian này các nhà thiết kế đưa ý tưởng độc đáo kết hợp những đường nét của máy bay và tàu hoả trong hình dáng của ô tô. Khi hiện thực hoá ý tưởng này, những chiếc xe với thiết kế rất lạ mắt ra đời với mũi xe đậm và đuôi sau dạng vây cá, tiêu biểu là chiếc Cadillac Series 62 có đuôi xe cao tới 0,3m và cặp gương hình đạn nhô ra phía sau.
Vào cuối nhữngnăm 50, đầu những năm 60 hai mẫu xe thể thao đầu tiên trên thế giới ra đời,chiếc Ford Thunderbird và Chevrolet Corvette đánh dấu sự bùng nổ của trào lưuxe thể thao với động cơ V8 đầy sức mạnh. Các nhà thiết kế Mỹ thời kì này hiểurằng đã đến thời đại mà những người Mỹ trẻ tuổi không còn hứng thú với những kiểu xe gia đình tiện nghi và êm ái kiểu truyền thống nữa. Cái họ tìm kiếm là sức mạnh và tốc độ.
Chevrolet Corvette SS 1957
Chevrolet Corvette 1959
Những chiếc xe như GTO, Ford Mustang với động cơ 6,3L V8 mạnh mẽ lần lượt ra đời chính là sự đáp lại hoàn hảo để thoả mãn niềm đam mê tốc độ của tuổi trẻ. Phong cách mạnh mẽ trong thiết kế này tiếp tục phát triển trong suốt thập kỷ 60 nhưng theo chiều hướng ngày càng tinh tế hơn, kết hợp cả sức mạnh của động cơv à trang bị tiện nghi và thoải mái cho chiếc xe.
Trào lưu xe thể thao đạt tới đỉnh cao vào năm 1970 rồi dần lắng xuống nhường chỗ cho một xu hướng thiết kế mới.
Những chiếc xe thể thao công suất lớn được coi như nguyên nhân chính gây ra nạn ô nhiễm môi trường và tiêu tốn nhiên liệu không cần thiết. Thế chỗ cho chúng trong những năm tiếp theo của thập kỷ 70 là những chiếc xe nhỏ và nhẹ hơn, tiết kiệm nhiên liệu hơn hẳn.
Tuy nhiên nhữngdòng xe thể thao mạnh mẽ vẫn tiếp tục được sản xuất và tiêu thụ bởi một bộ phận những người say mê và ham thích sức mạnh. Sự kết hợp tuyệt vời hai xu hướng thiết kế này diễn ra vào buổi bình minh của thập kỷ 80 khi việc thiết kế xe được trợ giúp bởi sự phát triển của công nghệ thông tin. Nhờ hệ thống kiểm soát động cơ bằng máy tính, các nhà thiết kế và chế tạo đã tạo ra động cơ vừa có công suất lớn vừa thân thiện với môi trường.
Với công nghệ thiết kế tuyệt vời này, một lần nữa trào lưu động cơ sức mạnh lại bùng nổ mạnh mẽ hơn bao giờ hết với sự trở lại tiêu biểu của Ford Mustang vào năm 1979. Thêm vào đó là sự phát triển của công nghệ tuabin tạo ra những động cơ nhỏ nhẹ hơn nhưng công suất lớn hơn gấp nhiều lần.
Ford Mustang 1979
Sang trọng, tiện nghi, vừa mạnh mẽ, tốc độ vừa êm ái, an toàn khi vận hành là tiêu chuẩn thiết kế lý tưởng nhất của một chiếc xe hiện nay.
Trong tương lai, xu hướng thiết kế chính của công nghiệp ô tô thế giới có thể sẽ là sự giao thoa, kết hợp theo hướng phát triển giữa những nét truyền thống và hiện đại trong mẫu mã, mạnh mẽ và tiện nghi của động cơ và trang bị.Sự kết hợp này là nhân tố tạo nên một diện mạo đa dạng và phong phú của công nghiệp chế tạo ô tô thế giới, một khuôn mặt đa chiều.
http://otovnn.net/Home
http://www.oto-hui.com/a3491/lich-su-hinh-thanh-va-phat-trien-cua-nganh-thiet-ke-o-to.html
Từ automobile ban đầu chỉ những loại xe tự di chuyển được gồm "xe không ngựa" và 'xe có động cơ'. Còn từ ô tô trong tiếng Việt chỉ dùng để chỉ các loại có 4 bánh. Chữ xe hơi bắt nguồn từ chữ Hoa 汽车, phát âm theo Hán Việt là khí xa. Còn người Nhật gọi xe hơi là 自動車 (tự động xa) nghĩa là xe tự động.
Tới năm 2005 cả thế giới có khoảng 600 triệu xe hơi (0,074 trên đầu người).
Lịch sử hình thành và phát triển
Cột mốc quan trọng nhất trong lịch sử thiết kế ô tô là sự ra đời của động cơ chạy xăng dầu vào năm 1885-1886 do công của hai nhà phát minh Gottlieb Daimler và Karl Benz, đồng thời là phát minh động cơ đốt trong 4 thì của Nicolaus August Otto năm 1876, mở ra thời kì của những chiếc ô tô hiện đại ngày nay. Sự hoàn thiện của động cơ thời kì này kéo theo sự phát triển và thay đổi của thiết kế mẫu mã, kiểu dáng và cấu tạo của xe.
Những bộ phận chính trong thiết kế của một chiếc xe hiện đại gồm bộ ly hợp điều khiển bằng bàn đạp, hệ truyền động, hộp số, lưới tản nhiệt phía trước, hệ thống phanh, hệ thống treo, động cơ được đặt phía trước xe và bánh lái định hướng phía sau tạo ra độ cân bằng hơn và khả năng vận hành tốt hơn cho chiếc xe.
Lịch sử ô tô thế giới liên tục chứng kiến những thay đổi trong xu hướng thiết kế. Đầu tiên là khuynh hướng thiết kế những chiếc xe xa hoa nhằm vào giới thượng lưu, Nước Ý được xem như cái nôi của những mẫu xe cổ điển và quý phái. Đại diện tiêu biểu có thể kể đến là Fiat, Lancia, Alfa Romeo. Với kiểu dáng thanh lịch, những chi tiết đẹp mắt, những đường cong gợi cảm và nội thất sang trọng, những chiếc xe như Aprilia Coupe, Fiat1500, Alfa 6 C 2300 “pescara” Coupe đã trở thành biểu tượng đặc trưng cho một xã hội thượng lưu giàu có.
Alfa Romeo G1, một trong những dòng xe Alfa Romeo đầu tiên
VÌ cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới năm 1929 và đặc biệt là chiến tranh thế giới, đường lối thiết kế buộc phải thay đổi hoàn toàn theo hướng tiết kiệm chi phí triệt để trong điều kiện khó khăn về tài chính.
Sự sang trọng và thanh lịch tạm thời không còn là yếu tố hàng đầu nữa. Sự phát triển của công nghệ chế tạo động cơ và công nghệ đúc thời kì này đã cho ra đời những chiếc xe tiện dụng, nhẹ hơn, khoẻ hơn và công suất ổn định hơn nhờ được cải tiến về nguyên-nhiên liệu với chi phí thấp hơn.
Thời kì hậu chiến chứng kiến sự gia tăng nhanh chóng nhu cầu sử dụng ô tô và ngành thiết kế xe bắt đầu được mùa phát triển. Một loạt những mẫu thiết kế mới vềmẫu mã và kiểu dáng phong phú, đa dạng xuất hiện. Chiếc xe Mercury và một số mẫu xe Ford tung ra thị trường năm 1949 dấy lên một phong cách thiết kế mới với thân xe cao, gầy và diện mạo hoàn toàn khác so với những mẫu xe của những năm 1930, 1940 trước đó. Một cải tiến đáng chú ý khác trong thời kì này do hãng Hudson (Mỹ) đưa ra là mẫu xe có gầm thấp khiến trọng lượng xe thấp đi và độ bám đường cho thân xe tăng lên.
Ford 1949
Hai thập kỷ 50 và 60 tiếp theo xuất hiện một loạt những đổi mới chưa từng có trong thiết kế ô tô. Khởi đầu là trào lưu mạ xe bằng crôm rộ lên như một biểut ượng cho sự phát triển và thịnh vượng của xã hội.
Cũng trong thời gian này các nhà thiết kế đưa ý tưởng độc đáo kết hợp những đường nét của máy bay và tàu hoả trong hình dáng của ô tô. Khi hiện thực hoá ý tưởng này, những chiếc xe với thiết kế rất lạ mắt ra đời với mũi xe đậm và đuôi sau dạng vây cá, tiêu biểu là chiếc Cadillac Series 62 có đuôi xe cao tới 0,3m và cặp gương hình đạn nhô ra phía sau.
Vào cuối nhữngnăm 50, đầu những năm 60 hai mẫu xe thể thao đầu tiên trên thế giới ra đời,chiếc Ford Thunderbird và Chevrolet Corvette đánh dấu sự bùng nổ của trào lưuxe thể thao với động cơ V8 đầy sức mạnh. Các nhà thiết kế Mỹ thời kì này hiểurằng đã đến thời đại mà những người Mỹ trẻ tuổi không còn hứng thú với những kiểu xe gia đình tiện nghi và êm ái kiểu truyền thống nữa. Cái họ tìm kiếm là sức mạnh và tốc độ.
Chevrolet Corvette SS 1957
Chevrolet Corvette 1959
Những chiếc xe như GTO, Ford Mustang với động cơ 6,3L V8 mạnh mẽ lần lượt ra đời chính là sự đáp lại hoàn hảo để thoả mãn niềm đam mê tốc độ của tuổi trẻ. Phong cách mạnh mẽ trong thiết kế này tiếp tục phát triển trong suốt thập kỷ 60 nhưng theo chiều hướng ngày càng tinh tế hơn, kết hợp cả sức mạnh của động cơv à trang bị tiện nghi và thoải mái cho chiếc xe.
Trào lưu xe thể thao đạt tới đỉnh cao vào năm 1970 rồi dần lắng xuống nhường chỗ cho một xu hướng thiết kế mới.
Những chiếc xe thể thao công suất lớn được coi như nguyên nhân chính gây ra nạn ô nhiễm môi trường và tiêu tốn nhiên liệu không cần thiết. Thế chỗ cho chúng trong những năm tiếp theo của thập kỷ 70 là những chiếc xe nhỏ và nhẹ hơn, tiết kiệm nhiên liệu hơn hẳn.
Tuy nhiên nhữngdòng xe thể thao mạnh mẽ vẫn tiếp tục được sản xuất và tiêu thụ bởi một bộ phận những người say mê và ham thích sức mạnh. Sự kết hợp tuyệt vời hai xu hướng thiết kế này diễn ra vào buổi bình minh của thập kỷ 80 khi việc thiết kế xe được trợ giúp bởi sự phát triển của công nghệ thông tin. Nhờ hệ thống kiểm soát động cơ bằng máy tính, các nhà thiết kế và chế tạo đã tạo ra động cơ vừa có công suất lớn vừa thân thiện với môi trường.
Với công nghệ thiết kế tuyệt vời này, một lần nữa trào lưu động cơ sức mạnh lại bùng nổ mạnh mẽ hơn bao giờ hết với sự trở lại tiêu biểu của Ford Mustang vào năm 1979. Thêm vào đó là sự phát triển của công nghệ tuabin tạo ra những động cơ nhỏ nhẹ hơn nhưng công suất lớn hơn gấp nhiều lần.
Ford Mustang 1979
Sang trọng, tiện nghi, vừa mạnh mẽ, tốc độ vừa êm ái, an toàn khi vận hành là tiêu chuẩn thiết kế lý tưởng nhất của một chiếc xe hiện nay.
Trong tương lai, xu hướng thiết kế chính của công nghiệp ô tô thế giới có thể sẽ là sự giao thoa, kết hợp theo hướng phát triển giữa những nét truyền thống và hiện đại trong mẫu mã, mạnh mẽ và tiện nghi của động cơ và trang bị.Sự kết hợp này là nhân tố tạo nên một diện mạo đa dạng và phong phú của công nghiệp chế tạo ô tô thế giới, một khuôn mặt đa chiều.
http://otovnn.net/Home
http://www.oto-hui.com/a3491/lich-su-hinh-thanh-va-phat-trien-cua-nganh-thiet-ke-o-to.html
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)